Tranh cát nghệ thuật -" LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ"
Tranh cát nghệ thuật - " LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ"
Mẹ , chỉ 1 từ "Mẹ" thôi nhưng nó chứa đựng đầy sự hy sinh cao cả , đầy tấm lòng yêu thương của đấng sinh thành , là sự yêu thương con vô điều kiện , là chốn chúng ta tìm về mỗi khi vấp ngã trên đường đời , và nơi để ta ngã đầu vào và òa khóc mỗi khi ta quá mệt mỏi .
Những đêm con sốt đêm có Mẹ thức cùng để đắp khan ướt , hay là cái ôm òa khóc khi biết tin con đậu đại học , chắc có lẽ suốt đời này con sẽ không bao giờ quên được . Con càng không thể nào quên được từng lời dặn do , từng lời nói của Mẹ , vì còn gì quý hơn những điều đó đâu Mẹ nhỉ. Nhưng có lẽ Mẹ đã quên rang , Mẹ dặn con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Cái ngày đó , ngày mà anh em chúng con còn nhỏ , nhà mình nghèo khổ , cơm chỉ đủ ăn qua ngày , nhưng nó đủ cho tất cả chúng ta Mẹ à . Nhưng Mẹ đã chừa phần của Mẹ cho chúng con để chúng con được no . Mẹ cười hiền dịu và bảo "Các con ăn đi , Mẹ không đói" . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Rồi ngày mà chúng con lớn lên , chúng con xa nhà . Vừa học vừa làm , kiếm chút tiền làm quà biếu mẹ . Mong được đền đáp chút ơn nghĩa sinh thành . Về nhà thấy dáng mẹ vẫn bên quanh gánh cũ kĩ ấy đi khắp xóm để bán hang . Dúi vào tay Mẹ chút tiền mà con dành giụm được , thì Mẹ lại hẩy tay và bảo "Con cứ cầm đi , Mẹ không cần đâu , Mẹ vẫn kiếm được tiền , khi nào con cần thì bảo Mẹ gửi lên cho nhé " . Mẹ cười . khuôn mặt mẹ đã nhiều nếp nhăn , tóc mẹ đã ngã màu bạc trắng , đôi bàn tay gầy gò yếu ớt , mà Mẹ vẫn cố tỏ ra là Mẹ khỏe lắm . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Rồi cái ngày mà con thành công , con đã thành công Mẹ à , nhờ công ơn sinh thành của Mẹ mà con đã có cuộc song rất tốt ở Mỹ . Con gọi về cho Mẹ , con muốn Mẹ qua đây song cùng con , để con tiện mà chăm sóc cho Mẹ . Để con lại được làm Con của Mẹ . Nhưng Mẹ lại nghe ai nói rang sang đây tốn kém lắm và Mẹ bảo là " Mẹ song ở đây quen rồi , Mẹ không đi đâu cả " . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Mẹ già , Mẹ song 1 mình , vậy mà Mẹ vẫn cố gang làm việc hang ngày dành dụm chút tiền để gửi cho các con . Mắt Mẹ mờ đi từng ngày vì nhớ chúng con thân thương .Nhiều năm trôi qua, rồi ngày đó cũng đến , Mẹ lâm trọng bệnh phải vào viện điều trị . Con về thăm Mẹ , thấy Mẹ ốm yếu , chống trọi với cơn đau đến chết đi song lại . Thấy con trai đau đớn vì thương sót Mẹ , Mẹ mở mắt , cố gượng thều thào để nói với con "Con đừng lo , Mẹ không sao đâu " . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Mẹ à , tại sao mẹ luôn dặn chúng con từ nhỏ rang không được nói dối . Phải không Mẹ ? Vậy mà Mẹ có làm đâu, Mẹ nói dối để cho chúng con có bữa ăn no , Mẹ nói dối để lo cho chúng con có cái chữ cái mặc , Mẹ nói dối để cho chúng con yên long . Con biết , Mẹ thương chúng con , nhưng xin Mẹ , hay trải long cùng chúng con , hãy cho chúng con được thương yêu Mẹ , hay cho chúng con được làm Con của Mẹ . Tại sao Mẹ lại luôn cố gánh chịu mọi thứ 1 mình . Công ơn của Mẹ , suốt đời này con sẽ không quên , nếu có kiếp sau . Hy vọng Mẹ hãy lại làm Mẹ của Con , hãy để con được làm Con của Mẹ .
Tâm sự của chàng trai về Mẹ , đã được họa sỹ Nguyễn Thế Nhân và nghệ thuật vẽ tranh cát động của ông đã khắc họa sinh động và đầy cảm xúc . Giúp được người xem có được sự đồng cảm với chàng trai . Cảm ơn nghệ thuật sống của ông đã truyền tải được câu chuyện , thông điệp ý nghĩa đến tất cả mọi người.
Hình ảnh được lấy từ video clip "LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ" của họa sỹ "Nguyễn Thế Nhân" .
Mẹ , chỉ 1 từ "Mẹ" thôi nhưng nó chứa đựng đầy sự hy sinh cao cả , đầy tấm lòng yêu thương của đấng sinh thành , là sự yêu thương con vô điều kiện , là chốn chúng ta tìm về mỗi khi vấp ngã trên đường đời , và nơi để ta ngã đầu vào và òa khóc mỗi khi ta quá mệt mỏi .
Những đêm con sốt đêm có Mẹ thức cùng để đắp khan ướt , hay là cái ôm òa khóc khi biết tin con đậu đại học , chắc có lẽ suốt đời này con sẽ không bao giờ quên được . Con càng không thể nào quên được từng lời dặn do , từng lời nói của Mẹ , vì còn gì quý hơn những điều đó đâu Mẹ nhỉ. Nhưng có lẽ Mẹ đã quên rang , Mẹ dặn con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Cái ngày đó , ngày mà anh em chúng con còn nhỏ , nhà mình nghèo khổ , cơm chỉ đủ ăn qua ngày , nhưng nó đủ cho tất cả chúng ta Mẹ à . Nhưng Mẹ đã chừa phần của Mẹ cho chúng con để chúng con được no . Mẹ cười hiền dịu và bảo "Các con ăn đi , Mẹ không đói" . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Để lo cho chúng con có miếng ăn , có cái chữ , Mẹ đã không ngần ngại khó nhọc , làm việc hang ngày để lo cho chúng con . Có 1 ngày con bắt gặp Mẹ đang bắt cua ngoài đồng . Mẹ nhìn con và cười , trông Mẹ vui lắm . Rồi bữa cơm đó , Mẹ chờ chúng con ăn gần hết , rồi Mẹ mới húp phần còn sót lại trong tô , con bèn đưa chén canh của mình cho Mẹ . Mẹ cười và bảo "Mẹ không thích ăn cua , con ăn đi"... Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Không chỉ là những lúc buổi sáng , mà Mẹ còn làm thêm những buổi đêm . Có hôm giật mình tỉnh giấc , thấy bóng Mẹ bên chiếc đèn dầu chập chờn . "Ơ kìa Mẹ , Mẹ chưa ngủ à" . Mẹ tần tảo bảo "Con cứ ngủ đi , Mẹ đi ngủ bây giờ" . Vậy đấy ,Mẹ nói thế mà Mẹ có ngủ đâu , mắt mẹ thâm quầng , gương mặt mẹ hốc hác . Nhưng mẹ vẫn gượng cười để chúng con yên long . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Rồi cái ngày mà con thành công , con đã thành công Mẹ à , nhờ công ơn sinh thành của Mẹ mà con đã có cuộc song rất tốt ở Mỹ . Con gọi về cho Mẹ , con muốn Mẹ qua đây song cùng con , để con tiện mà chăm sóc cho Mẹ . Để con lại được làm Con của Mẹ . Nhưng Mẹ lại nghe ai nói rang sang đây tốn kém lắm và Mẹ bảo là " Mẹ song ở đây quen rồi , Mẹ không đi đâu cả " . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Mẹ già , Mẹ song 1 mình , vậy mà Mẹ vẫn cố gang làm việc hang ngày dành dụm chút tiền để gửi cho các con . Mắt Mẹ mờ đi từng ngày vì nhớ chúng con thân thương .Nhiều năm trôi qua, rồi ngày đó cũng đến , Mẹ lâm trọng bệnh phải vào viện điều trị . Con về thăm Mẹ , thấy Mẹ ốm yếu , chống trọi với cơn đau đến chết đi song lại . Thấy con trai đau đớn vì thương sót Mẹ , Mẹ mở mắt , cố gượng thều thào để nói với con "Con đừng lo , Mẹ không sao đâu " . Mẹ à , chẳng phải Mẹ dặn chúng con đừng nói dối , vì nói dối là xấu lắm , Mẹ quên rồi phải không ?
Mẹ à , tại sao mẹ luôn dặn chúng con từ nhỏ rang không được nói dối . Phải không Mẹ ? Vậy mà Mẹ có làm đâu, Mẹ nói dối để cho chúng con có bữa ăn no , Mẹ nói dối để lo cho chúng con có cái chữ cái mặc , Mẹ nói dối để cho chúng con yên long . Con biết , Mẹ thương chúng con , nhưng xin Mẹ , hay trải long cùng chúng con , hãy cho chúng con được thương yêu Mẹ , hay cho chúng con được làm Con của Mẹ . Tại sao Mẹ lại luôn cố gánh chịu mọi thứ 1 mình . Công ơn của Mẹ , suốt đời này con sẽ không quên , nếu có kiếp sau . Hy vọng Mẹ hãy lại làm Mẹ của Con , hãy để con được làm Con của Mẹ .
Tâm sự của chàng trai về Mẹ , đã được họa sỹ Nguyễn Thế Nhân và nghệ thuật vẽ tranh cát động của ông đã khắc họa sinh động và đầy cảm xúc . Giúp được người xem có được sự đồng cảm với chàng trai . Cảm ơn nghệ thuật sống của ông đã truyền tải được câu chuyện , thông điệp ý nghĩa đến tất cả mọi người.
Biểu diễn tranh cát nghệ thuật "Lời nói dối của Mẹ"
Hình ảnh được lấy từ video clip "LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ" của họa sỹ "Nguyễn Thế Nhân" .
Nhận xét
Đăng nhận xét